Cảm nhận Your Lie in April Sử dụng âm nhạc cổ điển đời thực để kể câu chuyện của nó

Âm nhạc là một phần thiết yếu của bộ anime đau lòng này. Hãy cùng khám phá những bản nhạc quan trọng nhất và chúng ảnh hưởng đến câu chuyện như thế nào.

Kodoani.com - Âm nhạc là một phần quan trọng của bất kỳ trải nghiệm nào, nhưng đối với anime Your Lie in April, nó là trọng tâm của cốt truyện và là thứ gắn kết mọi nhân vật lại với nhau. Được coi là một trong những  câu chuyện buồn nhất trong anime, bộ phim ca nhạc này sử dụng những bản nhạc cổ điển ngoài đời thực để nâng cao cảm xúc của nhân vật và thể hiện những điều không thể nói thành lời. Anime kể câu chuyện về một tình yêu sâu sắc dành cho âm nhạc, mất mát đau lòng, chấn thương thời thơ ấu, lớn lên và buông bỏ, khi cựu thần đồng piano Arima Kousei vượt qua "lời nguyền" của mình là không thể nghe thấy các nốt nhạc khi cậu chơi và đi vào thế giới tươi đẹp của âm nhạc cổ điển sau hai năm gián đoạn.

Chàng trai được truyền cảm hứng để làm điều đó sau khi gặp nghệ sĩ vĩ cầm xinh đẹp có tinh thần tự do Miyazono Kaori. Anime này tập trung vào nhạc cụ cổ điển và giới thiệu các tác phẩm của các nhà soạn nhạc như Mozart, Beethoven và Debussy. Những sáng tác này được sử dụng trong các cuộc thi và những khoảnh khắc đặc biệt trong chương trình một cách khéo léo để thêm một tầng cảm xúc khác cho câu chuyện. Dưới đây là một số ví dụ về cách âm nhạc làm phong phú thêm cốt truyện.

Bản nhạc cổ điển đầu tiên mà người xem được giới thiệu là chuyển động thứ ba nhanh và khó trong Bản tình ca ánh trăng của Beethoven. Trong truyện, Kousei đã chơi bản nhạc này trong chung kết của cuộc thi piano cuối cùng của cậu, ngay sau khi mẹ cậu qua đời. Nỗi buồn điên cuồng không thể nghi ngờ của nó được sử dụng để nâng cao sự xuất hiện lớn đầu tiên của lời nguyền và được nhấn mạnh hơn nữa khi âm nhạc nghe như thể nghệ sĩ dương cầm đang tuyệt vọng ngăn mình chìm xuống. Kousei cũng có thể bị chết đuối khi âm thanh của cuộc chơi của chính anh ấy rời khỏi cậu.

Ngược lại, Kaori đã biểu diễn bản Violin Sonata số 9 của Beethoven trong vòng đầu tiên của cuộc thi violin và là bản nhạc đầu tiên mà Kousei nghe cô chơi. Cô ấy bắt đầu biểu diễn phần như đã viết, và đột nhiên bắt đầu ngẫu hứng một cách điên cuồng, làm say mê khán giả và khiến các giám khảo tức giận. Trong âm nhạc cổ điển, không được phép ứng biến trừ khi được nêu cụ thể. Tác phẩm này đã làm nổi bật tính chính xác và độ chính xác của cô ấy và cuối cùng là sự táo bạo và tính xác thực. Cô ấy không quan tâm mọi người nghĩ gì vì cô ấy chơi nhạc hoàn toàn từ tâm hồn mình. Niềm đam mê âm nhạc của cô ấy thể hiện  rõ ràng trong toàn bộ buổi biểu diễn, và Kousei gần như say mê ngay lập tức.

Phần giới thiệu của Saint Saëns và Rondo Capriccioso là bản nhạc mà họ đã trình bày cùng nhau trong một cuộc thi vĩ cầm. Đây là lần đầu tiên họ song ca cùng nhau, và họ là một cặp khá kỳ quặc. Với độ chính xác của Kousei hỗ trợ khả năng không đoán trước được tinh thần tự do của Kaori, tác phẩm này đã thể hiện một cách xuất sắc cuộc đấu tranh để duy trì tính đồng bộ. Ban đầu, Kousei vẫn kiên định theo nhịp độ rời rạc của Kaori, nhưng anh ấy đã đánh mất sức mạnh tổng hợp của mình với Kaori và bắt đầu nhấn chìm tiếng vĩ cầm của Kaori bằng âm lượng của mình.

Cuối cùng, Kousei dừng lại, nhưng Kaori vẫn tiếp tục chơi. Cuối cùng, khi Kousei lấy hết can đảm để tham gia lại với cô ấy, âm nhạc bắt đầu vang lên như thể họ đang chiến đấu với nhau. Trên khán đài, các giám khảo chỉ ra rằng về mặt âm nhạc, họ cũng đánh nhau bằng cách không thống nhất về nhịp độ và mô tả đó là một trận đánh đấm hấp dẫn. Cuối cùng, họ đã hoàn thành một cách mạnh mẽ khi Kousei cuối cùng cũng đuổi kịp Kaori. Khán giả đã nổ những tràng pháo tay ầm ầm và họ đã lọt vào vòng trong.

Khi Kaori thuyết phục Kousei chơi trong một cuộc thi piano, Kousei đã chọn chơi Etude Op của Chopin. 25, Số 5, Lưu ý Sai. Nó được viết để nghe giống như người chơi đang đánh sai một nốt nhạc do số lượng của bản nhạc không đồng nhất, do đó là tiêu đề. Khi chọn tác phẩm này, đây có thể là cách anh ta cố tình cho họ thấy rằng cậu không phải là con người trước đây, hoặc một cách để anh ta cố ý giành lại quyền kiểm soát cuộc chơi của riêng mình. Trong buổi biểu diễn của mình, anh phải đối mặt với những con quỷ của mình về việc tình yêu piano của anh đã bị xói mòn như thế nào do sự lạm dụng của mẹ cậu. Chàng trai bị mất thính giác một lần nữa, nhưng trong khi cố gắng bám vào các nốt nhạc, anh ấy nhớ lại cảm giác của mình khi chơi với Kaori và dành phần trình diễn của mình cho cô ấy. Qua đó, anh đã tìm thấy sức mạnh mới và hoàn thành tác phẩm với chất nhạc tinh khôi.

Những giai điệu Vienna cũ của Kreisler, Nỗi buồn tình yêu mang  rất nhiều ý nghĩa về mặt tình cảm đối với Kousei và là bản nhạc mà Kaori chọn để chơi cùng cậu trong vòng tiếp theo của cuộc thi vĩ cầm. Kousei đã lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ về việc mẹ mình chơi nó khi anh ngủ quên dưới cây đàn piano. Anh ta coi đó là lời ru của mình, nhưng vì vết thương lòng với mẹ, nó đã kích hoạt lời nguyền của cậu khá dễ dàng. Kaori đã không thể tham gia cuộc thi do sức khỏe của cô ấy giảm sút, và một mình trên sân khấu, cậu được truyền cảm hứng để chơi bài hát ru thời thơ ấu của mình.

Ban đầu, việc chơi đàn của anh ấy có vẻ thất vọng, có lẽ xuất phát từ chấn thương mà cậu liên quan đến hành động chơi piano. Khi vật lộn với cảm xúc của mình, Kousei quyết định bắt đầu chơi nó như mẹ anh sẽ chơi nó, và các nốt nhạc bắt đầu lấp lánh. Trong đoạn độc thoại nội tâm của mình, cậu nhận ra mẹ mình rất khó chịu vì bà đang tuyệt vọng để đảm bảo tương lai trở thành một nghệ sĩ dương cầm của anh. Thông qua việc này, Kousei cuối cùng đã có thể loại bỏ những cảm xúc khó chịu mà cậu có đối với mẹ mình và bắt đầu đón nhận âm nhạc hơn là chỉ chơi nó.

Kousei cũng được nhìn thấy chơi Clair De Lune của Debussy  sau khi anh ấy bước vào người bạn thời thơ ấu của mình là Tsubaki đang cố gắng gảy nó trên piano. Khi Kousei bắt đầu chơi, Tsubaki nhận ra tình cảm mà cô ấy dành cho Kousei, than thở về việc cậu đang có ý định chuyển đi học đại học. Họ ở trong một phòng tập vào ban đêm, nơi rất phù hợp vì Clair De Lune dịch sang từ ánh trăng. Kousei đã chỉ ra mặt trăng lớn như thế nào khi cậu chơi, và anh ấy đã vô tình đi cùng với Tsubaki khi cô ấy nhận ra rằng mọi người đang xa nhau. Clair De Lune đã thể hiện rất tốt sự cô đơn buồn vui lẫn lộn mà khoảnh khắc này mang lại.

Bản nhạc cuối cùng của bộ truyện được Kousei chơi trong vòng chung kết của cuộc thi piano. Một trong những bản nhạc cô độc nhất của Chopin, Bản Ballade số 1 trong bản G nhỏ, Op. 23 bắt đầu với một nỗi buồn không thể nghi ngờ. Mặc dù vậy, cậu đã suy ngẫm về tất cả những người trong cuộc sống của mình, những người khiến cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn khi thi đấu. Cậu ấy nhận ra rằng mình không đơn độc, và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cậu đã tưởng tượng ra cảnh Kaori chơi với anh ấy một lần nữa khi bài hát bắt đầu chuyển sang giai đoạn nhẹ nhàng hơn. Âm nhạc của cậu lại trở nên lung linh, nhưng khi sức khỏe của Kaori chuyển sang giai đoạn xấu nhất, sự xuất hiện của cô ấy bắt đầu biến mất. Khi âm nhạc bắt đầu trở nên đau đớn hơn, cậu cầu xin Kaori ở lại. Sự hiện ra của cô ấy nhìn lại và biến mất trong vũ trụ khi những nốt cuối cùng của bản nhạc cất lên trong đau đớn tột cùng. Cậu nhìn lên với đôi mắt ngấn lệ, và khung cảnh chuyển sang hậu quả của đám tang cô.

Cùng với nhau, những mảnh ghép này cùng với cốt truyện đau lòng là công thức tạo nên một kiệt tác anime. Mỗi mảnh ghép được sử dụng có chủ đích để đưa vào mạch truyện như một mảnh ghép cảm xúc và được dùng để nâng tầm cảm xúc. Kousei thường than thở rằng anh ấy không giỏi ngôn từ, vì vậy hầu hết các giao tiếp cảm xúc của anh ấy đều được thể hiện qua việc anh ấy chơi piano. Âm nhạc là một khía cạnh quan trọng của anime, và điều này cho thấy nó có thể được sử dụng nhiều hơn là chỉ cho bầu không khí.

Theo: Kodoani.com